vách nắng
một mảnh quê nhà trong tâm thức
tiếng hát từ ai ngực phập phồng
trăng rủ sao đêm chơi đàn sáo
nhạc đất trời hòa nhập mênh mông
dân bao năm chờ vận hội lớn
người không đi sao có bão giông
cứ đâu mãi tình tang tang tịch
lúc nào vang tiếng nhạc trống đồng
lôi tất cả âm ba đất nước
làm lúa xanh rào rạt đươm bông
kéo vào hết quê hương giai điệu
làm nước sông trổi dậy sóng sông
em ơi tổ quốc thôi đói rét
sao tự do khấp khởi chờ trông
ôm sách hồ gươm ai ngồi khóc
anh hùng đâu quang đại tiên rồng
không biết nhục làm sao biết phẫn
chẳng lẽ suốt đời chịu cùm gông
mình thôi tự mình cam cỏ dại
ngồi chơi đàn trì tréo văn công
mùa sáng tạo hoa ngâm ngấm nở
vách nắng soi tàn nhạt rêu phong
sau những trầm luân ai thức ngộ
sống đời mình đứng thẳng cây thông